Thần tượng – kể chuyện đời

thần tượng

 

Tôi có ông anh mà tôi cực thần tượng tính tình hào sảng, cởi mở. Kinh tế thì khỏi phải bàn, rất khá khẩm mà chữ nghĩa lại cực tinh tươm. Anh là dân kinh doanh, thường xuyên bận rộn với công việc nhưng khi nhàn rỗi là y như rằng anh lên Facebook đăng tút, chém gió tưng bừng. Mỗi lần anh mở miệng hay gõ phím là y như rằng các em, các chị cứ gọi là “nịm nuôn”. Tôi thề không điêu, ai không tin cứ vào trang của anh mà xem!

Mở đầu 

Tuổi anh thì không gọi là trẻ, nhưng bảo già thì cũng chưa đến mức già hẳn. Nghĩa là anh tôi vẫn bận quần bò, áo phông, lái xe đi làm, đi chơi như thanh niên. Lại thêm cái chị dâu tôi khéo chăm chút mọi nhẽ cho anh, thành ra nhìn anh lúc nào cũng phong độ, bảnh bao. Đáng lẽ ra, ở quê mà tầm tuổi anh thì chắc đã ngủ riêng với mấy đứa cháu rồi, nhưng đây anh tôi vẫn đong đưa, tán tỉnh gái trẻ như thường! Bảo sao người ta gọi anh là “ông anh thần thái”.

Chuyện gì đã xảy ra với ông anh thần tượng của tôi!?

Cái chuyện tôi kể sau đây, nghe qua thì như đùa, nhưng mà thật trăm phần trăm. Đận trước có một cô gái xinh đẹp người gốc Việt, sống ở Campuchia, bỗng dưng phải lòng chữ nghĩa của anh tôi. Cô này vốn mê văn chương, đọc tút của anh mà tưởng như tìm được tri âm tri kỷ. Lâu dần, từ mê văn chương chuyển sang mê người lúc nào không biết. Hai bên nhắn tin qua lại, rồi cuối cùng cô gái quyết định bay về Hà Nội để gặp anh tôi ngoài đời.

Anh tôi hớn hở ra sân bay đón cô gái. Khi đó cũng tầm tối muộn, trời đã nhá nhem. Anh đưa cô về khách sạn luôn. Người ngoài nhìn vào chắc nghĩ họ là một cặp tình nhân lâu năm, vì hai người lao vào nhau như nắng hạn gặp mưa rào. Cái đêm hôm ấy đúng là khó quên. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô gái e lệ quay sang nhìn anh tôi, thì thầm một câu khiến anh bật cười: “Anh xấp xỉ tuổi papa em rồi!”.

Anh tôi dụi mắt đến năm lần bảy lượt mới nhận ra nhan sắc của cô gái không hoàn hảo như trên ảnh. Da cô không trắng muốt mà hơi ngăm ngăm. Nhưng thôi, cái đó cũng không quan trọng. Anh tôi thuộc dạng phóng khoáng, chuyện tình một đêm với cô gái xa lạ không để lại vướng bận gì. Sau đêm đó, cô gái quay về Campuchia. Câu chuyện tưởng như khép lại ở đó.

 

Plot twist

Vậy mà ba năm sau, vừa hôm rồi, anh tôi bỗng nhận được tin nhắn từ cô gái: “Em đang ở Hà Nội. Em muốn gặp anh”. Anh tôi ngạc nhiên nhưng cũng tò mò nên đồng ý gặp. Khi gặp lại, cô gái dẫn theo một cậu bé chừng hai tuổi. Thằng bé xinh như thiên thần, đôi mắt đen láy, khuôn mặt tròn trĩnh. Anh tôi vừa nhìn thấy thằng bé đã giật mình, vì thằng cu giống anh như đúc!

Anh bối rối ôm lấy thằng bé, lòng đầy thắc mắc. Hỏi ra mới biết, sau đêm hôm đó, cô gái trở về Campuchia rồi mang thai. Cô kết hôn với một thương gia người Việt sống bên đó và hiện tại gia đình họ rất hạnh phúc. Thằng bé được người chồng nhận làm con, yêu thương chăm sóc hết mực. Nhưng cô gái vẫn muốn cho anh tôi biết sự thật. Anh tôi, dù ngỡ ngàng, vẫn giữ được bình tĩnh. Lúc chia tay, anh lén lấy một sợi tóc của thằng bé vương trên áo mình mang đi xét nghiệm ADN. Kết quả: 99,999% thằng bé là con anh!

Ôi chao! Cái tin này như sét đánh ngang tai. Ai mà ngờ được chỉ một đêm ngắn ngủi lại để lại một kết quả như vậy! Anh tôi, tuổi này rồi, còn “đúc” ra được một thằng cu kháu khỉnh đến thế. Tôi cứ nghĩ mãi, đúng là trời cho anh tôi cái số đào hoa, tài năng đặc biệt hay sao ấy. Người ta bảo bao nhiêu người cố gắng mãi mà không được, đằng này ông anh tôi chỉ cần một đêm duy nhất đã có con rơi con rớt.

thần tượng

Vậy giờ anh tôi phải làm sao!?

Nhưng mà biết làm sao bây giờ? Gia đình cô gái đang hạnh phúc, anh tôi đâu thể chen vào phá vỡ hạnh phúc của họ. Thôi thì đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Giả sử có sang Campuchia du lịch, chắc anh tôi cũng chẳng dám trêu đùa với trẻ con bên đó nữa. Nhỡ đâu… trêu phải đúng thằng cu nhà mình thì sao? Đúng là đời có những chuyện oái oăm thật!

Nói gì thì nói, từ sau chuyện này, tôi bắt đầu phải thay đổi tư duy về ông anh của mình. Thường ngày, tôi cứ hay chê anh nọ anh kia, bảo rằng ông anh tôi già rồi mà còn “liệt” trong khoản tình cảm. Nhưng giờ thì tôi ngẫm lại, có khi anh tôi giỏi hơn cả tôi nghĩ. Hay là… ngón tay của anh có chức năng đặc biệt, vừa gõ phím chém gió vừa giúp sinh sản luôn?

Nghĩ mà buồn cười. Đúng là đời, chuyện gì cũng có thể xảy ra! Ai mà ngờ ông anh hào hoa của tôi lại để lại “di sản” ở tận Campuchia, khiến tôi bây giờ mỗi lần nhắc đến anh là phải kèm theo câu: “Ông anh tôi giỏi lắm, chứ không đùa đâu!”.

Xem thêm:

99+ Tên biệt danh hay nhất, biệt hiệu hay, độc và bá nhất mọi thời đại

Top smartphone 7-8 triệu đồng tốt nhất hiện nay