Phu nhân Tổng Giám Đốc – Phần 2

phu nhân tổng giám đốc

Tiếp tục là câu chuyện về phu nhân tổng giám đốc công ty tôi:

Từ cuộc chiêu đãi về, Thanh đề xuất:
– Nàng phu nhân tổng giám đốc của tôi, 2 vợ chồng mình đi cafe nghe nhạc Trịnh nhé.
– Ôi, hay quá, em rất thích.

Chìm vào những âm hưởng nhạc Trịnh, “phu nhân tổng giám đốc” Thụy lại nhớ về thời thơ ấu ở quê …
Lúc này con Gấm Hôi mới lộ “mánh”, nó lấy từ cạp quần ra 2 củ khoai nướng to, bẻ đôi mỗi đứa nửa củ. Vừa bóc vỏ khoai, Điếc vừa hỏi, giọng rất nghiêm chỉnh:
– Lớn lên, chúng mày ước mơ làm gì?
Lặng mấy giây, Gấm lên tiếng trước:
– Tao học sư phạm, làm cô giáo. Không thì phu nhân tổng giám đốc cũng được cho sang!
– Tao học làm kỹ sư xây dựng

Thằng Còi cũng trả lời luôn – Còn mày làm gì Cóc?
– Tao chẳng được học đâu, nhà tao không có tiền. Bố mẹ đã nói từ lâu rồi, tao sẽ phải ở nhà đi cấy, đi cầy, lấy một thằng cũng nông dân như thế, tao sẽ lặp lại y như đời mẹ tao.

Cả mấy đứa lặng đi, ai cũng biết nhà Cóc nghèo nhất, chắc không thể đi học đại học được. Thời đi học cấp 1, Cóc chịu sự cực khổ tột cùng vì nhà quá nghèo, hai chị em chung một manh áo, khi em đi học về, cô mới có áo lành để đi học. Bữa ăn bao giờ cũng thòm thèm vì cơm ít, độn ngô khoai nhiều nhưng được chia phần cho từng đứa, chẳng khi nào cảm thấy no.
Những năm học cấp 2 cũng chẳng khá hơn, dù Cóc đã cố gắng kiếm thêm tôm tép cho bữa ăn, nhưng cái nghèo cứ đè mãi lên cuộc đời Cóc.

Thằng Điếc nói để phá tan không khí bỗng trầm xuống:
– Tao sẽ đi bộ đội, có thể ngay năm sau cả nhà sẽ đi vùng kinh tế mới Lâm Đồng, sẽ không đi trộm ổi, tát cá, kéo vó với chúng mày nữa.
Cóc chợt thấy buồn, sẽ đến ngày nhóm của nó tan vỡ ư?

Điếc đứng lên trước, tất cả đứng lên theo, đi kéo vó mẻ mới. Cóc đứng sững vì thấy Còi giả đò làm cái gì đó, thực chất là che đậy việc trút tép từ rổ của Còi sang rổ của Cóc. Nó cũng chỉ biết thương bạn, giúp bạn theo cách ấy thôi.
Một lần khác, Hùng Điếc rủ Gấm Hôi:
– Hôm nay đi tát cá nhé, ở đồng Nhâm có chỗ nước cạn, chắc cá dồn từ đồng cao về nhiều lắm.
– Ăn cơm xong đi hả, thằng Còi, con Cóc biết chưa?
– Biết rồi, chúng nó chuẩn bị đủ cả từ gầu sòng đến nơm,

phu nhân
Phu nhân tổng giám đốc hồi tưởng về ngày bé ở quê

Đúng 12 rưỡi trưa, đội quân đã xuất trận. Nhìn mương nước đục, Hôi phán:
– Tất cả cá ở đồng Nhâm đã dồn về đây, chỗ này trũng nhất. Tát không dễ nên mới đến lượt mình.
– Khó mới ăn chứ, giờ thế này: tớ, Còi và Hôi ngăn đôi đoạn mương này, tát bên đông trước, sau khi bắt hết cá xong, sẽ tháo nước từ bên tây sang bên đông. Cóc chuẩn bị chỗ để tát nước ở bên đông.
– Nhất trí.

Cả toán vào việc ngay, Điếc dùng mai đào đất, Còi và Hôi chuyền đất xuống đắp đập ngăn đôi đoạn mương. Chưa đến 30 phút, con đập đã hình thành. Cóc lội ùm xuống nước, cầm đoạn cành phi lao xua từ phía tây để dồn cá sang phía đông trước khi hàn kín đập.

Chỗ gá gầu sòng đôi đã được Cóc tạo chắc chắn, khơi luôn lối nước chảy. Dù đập chưa chắc chắn, nước vẫn qua được, Cóc đã tranh thủ tát nước. Cái gầu treo cao hơn cả đầu nó nhưng gầu nước vẫn đầy.
Mấy phút sau, Điếc đã chạy đến cùng tát nước, để Hôi và Còi tiếp tục củng cố đập chắn. Cu Còi tiếc rẻ đứng ngẩn ra vì đã không nhanh chân giành việc tát nước để được ở bên Cóc.

phu nhân tổng giám đốc

Hôi bực tức vốc nắm bùn ném vào ngực Còi, quát:
– Ai lấy mất Cóc của mày mà ngẩn ra thế thằng chó. Đắp đập cho chắc đi, tý nữa nước chênh mà vỡ thì chị cho ăn đòn.

Còi lại khuân đất đắp thêm vào đập, mắt vẫn liếc nhìn sang Cóc, chưa bao giờ nó thấy Cóc đẹp thế, lọn tóc mai ướt mồ hôi dính bết lên má hồng, quần áo ướt sũng dính đét vào da, hằn lên những đường cong bắt đầu rõ nét dần của tuổi dậy thì. Tâm trí nó chỉ có Cóc, dù Hôi ở ngay bên cạnh, hơi thở phả cả vào tai nó, nhiều người bảo Hôi đẹp hơn, xinh hơn, có duyên hơn, chẳng hiểu sao Còi không thấy như vậy.

phu nhân tổng giám đốc

Tiếng Điếc gọi:
– Còi, Hôi, ra tát nước đi, đổi ca, chúng mày cứ hú hí với nhau để tao với Cóc đứt cả hơi rồi.
Con Hôi chanh chua:
– Mày không thấy thằng Còi đang hậm hực đây à? Giành xuất bên người đẹp của nó.
– Có mày thích gần Điếc thì có, con khùng!
Còi cãi lại, nhưng cũng nhanh nhảu giành cái gầu từ tay Cóc, vẫn cố áp sát cô nàng một tý. Nói thay ca nhưng chính Điếc không đưa gầu cho Hôi mà tiếp tục tát nước, bảo:
– Hai ả lên chỗ bóng cây đằng kia nghỉ kẻo say nắng đấy.

Anh Thanh đang lái xe, thấy phu nhân tổng giám đốc chìm vào suy tư, đã để cho phu nhân tổng giám đốc bồng bềnh ở cõi riêng từ 15 phút rồi, sắp đến quán nhạc Trịnh quen thuộc, bỗng hỏi:
– Phu nhân tổng giám đốc nghĩ gì mà chẳng nói năng gì thế?
– Ối, anh, em bỗng nhớ về thời trẻ con đi tát cá, vui ghê.Họ lại chuyển sang chuyện làm ăn của Tập đoàn giữa thời khó khăn nhưng cũng đầy cơ hội.

Vợ chồng phu nhân tổng giám đốc đã cố gắng không ngừng để vươn tới hôm nay.
Đêm đã khuya, chiếc xe của vợ chồng phu nhân Tổng giám đốc cứ thế lăn bánh trên những cung đường.

Xem thêm:

Phu nhân Tổng Giám Đốc – Phần 1

Top smartphone 7-8 triệu đồng tốt nhất hiện nay